QUYỂN 1: TRỤC TRUNG TÂM
“Tác phẩm hoàn toàn hư cấu – mọi tổ chức, chức danh, sự kiện đều do tác giả sáng tạo”
LỜI TỰA
Có những tổ chức được sinh ra từ chiến tranh.
Có những tổ chức được sinh ra từ nỗi sợ.
Nhưng 108 không được sinh ra từ bất kỳ thứ đó.
Nó được sinh ra từ một khoảng trống — khoảng trống mà nhân loại không bao giờ nhìn thấy, nhưng lại luôn bị chi phối bởi nó.
Trong những lớp lịch sử đã bị xóa, dưới bề mặt yên bình của các quốc gia, sau mỗi biến động “ngẫu nhiên” của thế giới, 108 tồn tại như điểm neo cuối cùng giữ cho nhân loại không trượt khỏi quỹ đạo của chính mình. Một tổ chức không tên tuổi, không giấy tờ, không để lại dấu vết, vận hành bởi tám con người duy nhất có danh tính thật — Bát Trụ — và một trăm bóng hình vô danh mang mã số.
Trường — người đầu tiên của 108 — được trao quyền hạn không ai hiểu, tại một nơi mà thế giới chưa từng biết đến: Trục Trung Tâm. Từ khoảnh khắc ấy, anh và những người đứng sau anh bước vào cuộc chiến không hình, nơi kẻ thù không mang quân kỳ, không có lãnh thổ, và thậm chí… không phải người.
Trong bóng tối của thời đại, những thế lực ngầm vận hành thế giới theo cách riêng:
Tầng Mười Hai định giá vận mệnh nhân loại bằng lãi suất và năng lượng vô hình.
Trục Đông – Trục Tây xoay chuyển các quốc gia như những quân cờ.
Khu Rỗng – Song Chu – Bàn Tay Phiến bẻ cong từng hệ thống, từng cuộc chiến, từng người.
Và trên cao hơn nữa, vượt khỏi chính trị và quyền lực, còn có những thứ khác:
những Lõi cổ xưa, những Chu Kỳ bị xóa khỏi lịch sử,
những nền văn minh trước nhân loại — và thực thể EXO-5
đang quan sát, thẩm định, và đặt ra thử thách cho cả Trái Đất.
Khi Chu Kỳ 0 giáng xuống, toàn thế giới cùng lúc nghe thấy một tiếng nói không âm thanh.
Khi biển Hoa Đông bị kéo xuống như một hơi thở, không còn quốc gia nào dám nói “đó chỉ là hiện tượng tự nhiên”.
Khi SIGMA-HAND xuất hiện với chiếc mặt nạ bạc, tung bốn vết nứt ý thức vào nhân loại, 108 phải đối mặt với sự sụp đổ của chính niềm tin – điều kiện sống còn của loài người.
Trong tâm bão ấy, 22 – Nhịp Lai, đứa trẻ duy nhất EXO-5 nghe thấy, trở thành linh hồn của hành trình vượt ra khỏi Trái Đất để đối thoại với Lõi Mẹ. Và phía sau cậu, Trường – Kỳ – Kháng – Chiến – cùng bốn trụ nền Nhất – Định – Thắng – Lợi – dựng nên tuyến phòng thủ cuối cùng của một thế giới chưa từng biết mình đang đứng trên miệng vực.
“108” không phải câu chuyện về những anh hùng.
Đó là câu chuyện về những người không thể rời khỏi vị trí, dù chỉ một giây, nếu thế giới còn muốn tồn tại.
Đây là hành trình của một tổ chức được sinh ra từ khoảng trống của lịch sử,
chiến đấu với những bóng tối không tên,
đối thoại với những thực thể vượt khỏi loài người,
và giữ lấy một điều mong manh nhất mà nhân loại sở hữu: tương lai.
Quyển sách này mở cánh cửa đầu tiên.
Phần còn lại — xin để bạn tự bước vào.
— Hạ Kỳ
