Tác phẩm hoàn toàn hư cấu.
Mọi tổ chức, cá nhân, sự kiện đều do tác giả tưởng tượng nhằm phục vụ mục đích nghệ thuật.
Bản gốc duy nhất đăng tại: https://donvi108.com
Tác giả (bút danh): Hạ Kỳ
100 ĐIỆP VIÊN KHÔNG TÊN – NHỮNG BÓNG HÌNH GIỮ BÍ MẬT CỦA THẾ KỶ
Trong mọi tổ chức tình báo, điệp viên thường là người được ghi nhận bằng danh tính.
Trong Đơn Vị 108, danh tính là thứ bị tước bỏ đầu tiên.
100 điệp viên của 108 không có họ tên.
Không quốc tịch trên hồ sơ.
Không mã sinh trắc lưu trong bất kỳ hệ thống quốc gia nào.
Họ tồn tại duy nhất dưới dạng một ký hiệu: M01 – M100.
Không ai biết họ được tuyển từ đâu.
Không ai biết họ được huấn luyện thế nào.
Ngay cả Bát Trụ cũng chỉ tiếp xúc với họ qua những đường dây riêng, không bao giờ trực tiếp gặp tất cả.
Họ là 100 “thực thể tác chiến”, hoạt động như những mảnh ghép rời rạc — nhưng khi ghép lại, tạo thành Xương Sống Ngầm của 108.
Quy tắc tồn tại của lớp M (M01 – M100)
Số của họ không phải số thứ tự, mà là cấp độ mà họ có thể đối mặt thế giới.
M01 không mạnh hơn M100.
M100 không kém M01.
Chỉ khác nhau ở một thứ: mức độ hòa tan vào môi trường.
Nhóm M tuân theo tám quy tắc tuyệt đối:
- Không giữ lại bất kỳ dấu vết sinh hoạt nào quá 24 giờ.
- Không sử dụng lại một danh tính trong hai nhiệm vụ liên tiếp.
- Không giao tiếp với một M khác trừ khi được Bát Trụ hợp lực chỉ định.
- Không biết Trường là ai — chỉ biết “người ra lệnh”.
- Không được phép ghi nhớ thông tin ngoài nhiệm vụ.
- Không có “quê hương”.
- Không có “ngày trở về”.
- Tồn tại chỉ đến khi nhiệm vụ hoàn thành; sau đó lại trở thành khoảng trống.
Nếu cần, mỗi M có thể biến mất khỏi thế giới trong vòng 42 phút, không để lại bất kỳ thứ gì: không dấu vân tay, không DNA, không lịch sử di chuyển, không hành trình tài chính.
Họ là những chiếc bóng được chế tác để không bao giờ phản chiếu ánh sáng.
Cơ chế nhận lệnh – “Hệ thống 4 tầng”
Một M không nhận lệnh trực tiếp từ Trường.
Họ nhận qua bốn lớp trung gian, mỗi lớp cắt đi một phần thông tin:
- Lệnh gốc (Trường)
- Bản mã hóa chiến thuật (một trong Bát Trụ)
- Bản thu gọn (Hệ thống liên lạc ∅-Node)
- Lệnh kích hoạt (một tín hiệu đơn – thường là 3 ký tự)
Không ai biết nội dung nhiệm vụ hoàn chỉnh ngoài người ra lệnh ban đầu.
Một M chỉ biết đúng phần mà họ phải làm.
Không hơn, không kém.
Đây là cơ chế khiến các cơ quan tình báo nước ngoài, dù chặn được tín hiệu, cũng không thể tái dựng chiến dịch 108.
Ba cấp phân loại của nhóm M
Hệ thống 108 không phân cấp theo quyền lực, mà theo môi trường tác chiến chủ đạo.
Cấp 1 – “Mật Tuyến”
Các điệp viên hoạt động trong lòng đô thị, giữa ánh sáng ban ngày.
Họ là những người có khả năng thay đổi danh tính trong vài phút: từ kỹ sư, phóng viên, nghiên cứu sinh, doanh nhân đến người lao động phổ thông.
Họ giữ nhịp thở của các thành phố chiến lược.
Cấp 2 – “Vùng Xám”
Hoạt động ngoài biên, trong các khu vực mờ pháp lý hoặc không có kiểm soát nhà nước.
Họ đột nhập, cài đặt, thu thập, bóp méo thông tin.
Họ là những “điểm chết” trên bản đồ thế giới mà không vệ tinh nào muốn chiếu vào.
Cấp 3 – “Tầng Sâu”
Những người không bao giờ xuất hiện.
Không bao giờ nói chuyện trực tiếp.
Không bao giờ để lại hình ảnh.
Không ai trong Bát Trụ ngoài Lợi và Định được chạm vào hồ sơ của họ.
Một số người trong Tầng Sâu tồn tại mà thậm chí 108 cũng không chắc họ còn sống hay đã chết.
Nhiệm vụ độc lập – nguyên lý “1 người = 1 chiến dịch”
Trong 108, không có đội tác chiến theo nghĩa truyền thống.
Mỗi M là một chiến dịch hoàn chỉnh:
- Thu thập
- Đánh giá
- Thâm nhập
- Thực thi
- Rút lui
- Xóa dấu
Họ không phối hợp thành nhóm để tránh rủi ro chéo.
Một điệp vụ quy mô nhỏ giữa hai quốc gia có thể chỉ do M47 thực hiện.
Một nhiệm vụ phá hủy cơ sở dữ liệu tuyệt mật của một tập đoàn vũ khí có thể chỉ do M12 đảm nhiệm.
Sức mạnh của họ không nằm ở số đông, mà ở độ tinh khiết của một cá thể được tinh luyện tới mức tối đa.
Mỗi người giữ một bí mật – 100 mảnh rời của bức tranh 108
Không ai trong 100 điệp viên biết toàn bộ bí mật của tổ chức.
Nhưng họ giữ một phần — đôi khi chỉ là một câu, một ký hiệu, một mảnh giấy, một công thức, một toạ độ.
Khi ghép đủ 100 mảnh đó, mới hình thành cái mà Trường gọi là:
“Xương sống thực sự của 108.”
Bát Trụ không có đủ 100 mảnh.
Người Được Chọn cũng không có.
Chỉ có hệ thống 108 khi còn đủ 100 cá thể mới sở hữu bức tranh hoàn chỉnh.
Và điều đáng sợ hơn:
Không ai biết điều gì xảy ra khi 100 mảnh ghép được đặt cạnh nhau.
Mối liên kết giữa mỗi M và Bát Trụ
Mỗi điệp viên thuộc về một đường dây:
- Đường Kỳ: tác chiến ở các môi trường nhiều chiều – nơi mỗi bước đi có thể thay đổi toàn bộ mặt trận.
- Đường Kháng: chống thâm nhập, bóp méo hoạt động phản gián của đối phương ngay từ gốc.
- Đường Chiến: các điệp vụ xa biên, xa lãnh thổ, không có ô bảo hộ ngoại giao.
- Đường Nhất: thu thập và xử lý công nghệ chiến lược – từ phòng thí nghiệm đến mạng lưới siêu máy tính.
- Đường Định: vận chuyển các mảnh hồ sơ tối mật – những thứ không bao giờ được viết ra.
- Đường Thắng: nhiệm vụ có xác suất tử vong cao nhất – không được phép thất bại.
- Đường Lợi: thâm nhập sâu và tái cấu trúc tâm lý đối thủ; những nhiệm vụ mà thất bại sẽ đồng nghĩa với xóa sổ.
Không có điệp viên nào được chuyển đường dây.
Một khi đã được phân, họ thuộc về “địa tầng” đó suốt phần đời còn lại.
Tiêu chuẩn duy nhất: khả năng biến mất
Trong 108, sức mạnh không đo bằng sức mạnh.
Không đo bằng trí tuệ.
Không đo bằng năng lực tác chiến.
Tất cả đều quan trọng, nhưng khả năng biến mất mới là chuẩn cuối cùng.
Một M lý tưởng là người:
- có thể tồn tại giữa đám đông mà không ai nhớ mặt,
- có thể rút khỏi một nhiệm vụ mà không ai biết họ từng ở đó,
- và khi cần, có thể biến khỏi thế giới như thể họ chưa từng sinh ra.
Đó chính là điều khiến mọi tổ chức tình báo đối nghịch đều kiêng dè 108.
Vì họ không thể đối phó với thứ không hiện hữu.
Điều cấm kỵ tuyệt đối – “Không được tìm nhau”
Các M không biết nhau.
Không được phép nhận ra nhau.
Không được phép tìm hiểu về nhau.
108 có một câu:
“Kẻ ngã xuống không để lại bóng, người đứng lên không có dấu.”
Tất cả hoạt động như một đàn chim di trú — khi một cá thể ngã, đội hình vẫn giữ nguyên phương vị.
— HẾT CHƯƠNG—
Đơn Vị 108 | Bút danh: Hạ Kỳ
