Tác phẩm hoàn toàn hư cấu.
Mọi tổ chức, cá nhân, sự kiện đều do tác giả tưởng tượng nhằm phục vụ mục đích nghệ thuật.
Bản gốc duy nhất đăng tại: https://donvi108.com
Tác giả (bút danh): Hạ Kỳ
BÓNG CỦA THẾ GIỚI — NHỮNG NGƯỜI CHƠI KHÔNG QUỐC TỊCH
Từ khi Trường nhận chiến danh, anh hiểu rằng mình không còn thuộc về một đơn vị, một quân khu, hay thậm chí một quốc gia.
Anh được kéo ra khỏi bản đồ.
Và khi con người bị rút khỏi bản đồ, hắn bắt đầu nhìn thấy những lớp bản đồ khác chồng lên thế giới mà mọi người tưởng mình hiểu.
Cú mở màn: “Thế giới không chỉ có quốc gia”
Ba ngày sau lễ triệu kiến, Trường nhận được tệp tài liệu đầu tiên — không gửi qua điện tử, không ký tên, không thông tin người gửi.
Tập tài liệu ấy chỉ có tiêu đề:
“Các Người Chơi Ngoài Quốc Gia.”
Dưới đó là dòng chú thích viết tay:
“Muốn hiểu 108 phải hiểu họ trước.”
Trường mở ra.
Mỗi trang là một mảnh tối của thế giới.
Không có hình ảnh.
Không có tọa độ cố định.
Chỉ có mạng lưới, dòng tiền, tín hiệu nhiễu, và những “hiện tượng” không ai chịu thừa nhận.
Anh đọc hết trong một đêm.
Đến sáng, anh hiểu vì sao Người Được Chọn nói:
“Quốc gia không phải kẻ thù duy nhất.”
Song Chu — bàn tay điều chỉnh trật tự
Tổ chức đầu tiên trong tệp: Song Chu.
Bên ngoài, không tồn tại.
Bên trong, ai cũng biết.
Song Chu giống như trọng lực: không nhìn thấy, nhưng mọi thứ biến dạng vì nó.
- Chúng không tạo chiến tranh, chúng điều chỉnh chiến tranh.
- Không phá hệ thống, chỉ xoay hệ thống nghiêng đúng mức.
- Không đánh bại quốc gia, chỉ khiến quốc gia tự xoay lệch.
Những nơi Song Chu đi qua luôn có ba dấu hiệu:
- Tín hiệu vô tuyến “thở” giống của Dã Mộc.
- Chuỗi giao dịch tài chính không có điểm đầu.
- Một cuộc khủng hoảng xuất hiện “đúng lúc, đúng chỗ”.
Trường lật lại ký hiệu trong sổ của mình.
Một số trùng với mã hóa Song Chu.
Anh ngồi lặng một lúc.
Rồi gạch dưới một dòng:
“Họ không chỉ thu tín hiệu — họ nghe nhau.”
Một suy nghĩ hiện lên:
Có lẽ Song Chu không phải tổ chức.
Có lẽ họ là một mạng lưới tư duy.
Bàn Tay Phiến — đạo quân không chiến trường
Cấu trúc của Bàn Tay Phiến là một nghịch lý:
- Không có lãnh thổ.
- Không có quân phục.
- Không có lý tưởng.
- Chỉ có vũ khí và thị trường thử nghiệm hỗn loạn.
Họ thao túng xung đột nhỏ để thử nghiệm công nghệ lớn:
- drone bán sinh học
- chất kích hoạt thần kinh cấp vùng
- đạn thông minh “tự thay đổi đường đạn”
- thiết bị chặn tư duy qua nhịp điện não
Tên của họ không quan trọng.
Ai mua, ai chỉ huy, ai được lợi — không quan trọng.
Thứ quan trọng là họ thử nghiệm tương lai trong chiến trường của hiện tại.
Trường nhìn vào đó và hiểu:
“108 không thể chiến đấu bằng công nghệ cũ.
Vì thế giới không còn chiến đấu bằng công nghệ hiện tại.”
Khu Rỗng — những kẻ đào lỗ trong thế giới số
Không ai biết thành viên Khu Rỗng có bao nhiêu.
Không biết họ ở đâu.
Không biết họ làm vì tiền hay vì lý do khác.
Nhưng họ để lại dấu ấn rõ rệt:
- những “vết cắt” siêu nhỏ trong mạng ngân hàng
- những gói dữ liệu không bao giờ gửi đi
- những đoạn mã 17 byte không có nguồn — xuất hiện rồi biến mất
- những thực thể AI bị can thiệp vào phần “ý định”
Khu Rỗng không đánh sập hệ thống.
Họ bẻ cong nó.
Họ tạo ra những “lỗ trống” mà chỉ ai hiểu đúng câu hỏi mới nhìn thấy.
Hai sự kiện liên quan đến họ từng khiến các quốc gia chao đảo, nhưng bị xóa khỏi truyền thông nội bộ.
Trường đọc xong hồ sơ và ghi:
“Họ không chỉ phá mã.
Họ gõ cửa những thứ không ai nghĩ có cửa.”
Tầng Mười Hai — đỉnh kim tự tháp tài chính
Nếu Song Chu điều chỉnh chaos,
Bàn Tay Phiến thử nghiệm chiến tranh,
Khu Rỗng khoét lỗ trong thế giới số,
thì Tầng Mười Hai là những kẻ định giá thế giới.
Họ không tạo xung đột — họ đặt cược vào xung đột.
Không gây khủng hoảng — họ định hình hướng đi của khủng hoảng.
Không trực tiếp giết ai — nhưng mọi quyết định của họ đều “đè chết” một lớp người nào đó.
Tầng Mười Hai tác động lên:
- lãi suất ngầm
- thị trường năng lượng bóng
- mạng lưới tín dụng không quốc tịch
- các quỹ đầu tư “ẩn danh” nuốt cả quốc gia nhỏ
Họ vận hành thế giới bằng sự im lặng như Trường vận hành 108 bằng im lặng.
Điều khác biệt duy nhất:
Họ không có kẻ thù.
Họ chỉ có con mồi.
Trục Đông – Trục Tây — hai bóng lớn đối nghịch
Trên bản đồ tình báo, thế giới không chỉ có Đông và Tây.
Mà có Trục Đông và Trục Tây — hai liên minh bóng tối vượt ngoài kiểm soát của chính các quốc gia tạo ra chúng.
Trục Đông không hoàn toàn là Đông.
Trục Tây không hoàn toàn là Tây.
Cả hai đều có chung đặc điểm:
- đứng sau các vụ thay đổi chế độ quá “mượt” để là ngẫu nhiên
- sử dụng tổ chức trung gian để tránh lộ vai trò
- thu thập dữ liệu DNA cấp khu vực
- theo đuổi dự án “tinh chỉnh quần thể” bằng mô hình thống kê
Đó là hai con dao lớn kè nhau trong bóng tối.
Nếu một dao chạm vào biên giới quốc gia nào, lưỡi còn lại sẽ lập tức xiên xuống.
Trường đọc hồ sơ, cảm giác không phải sợ, mà là một thứ… tĩnh.
Một kiểu tĩnh giống như trong Dã Mộc.
Một kiểu tĩnh trước khi thế giới đổi hướng.
Bức tranh toàn thể — “Không có trung tâm”
Khi ghép các hồ sơ lại, Trường thấy một điều:
Thế giới không có trung tâm quyền lực.
Không có ai “điều khiển tất cả”.
Không có hệ thống nào “phủ lên toàn cầu”.
Chỉ có những bàn tay vô hình đang kéo các sợi dây khác nhau, không ai biết người kia kéo sợi gì.
Những thực thể ấy không phối hợp.
Không dẫn dắt nhau.
Không chung mục tiêu.
Nhưng chính sự hỗn loạn ấy tạo ra “khoảng trống quyền lực” — nơi chỉ có 108 mới đủ nhanh để chen vào.
Anh đóng tập hồ sơ lại.
Và biết rằng từ nay, anh phải chiến đấu không phải với một quốc gia, không phải với một tổ chức, mà với một thế giới không có trật tự trung tâm.
Một thế giới mà chỉ cần lệch một độ — tất cả sẽ rơi.
Khoảnh khắc Trường hiểu vai trò của mình
Anh ngồi trong phòng tối, không đèn, không âm thanh, chỉ có tiếng thở đều của chính mình.
Anh nghĩ:
“Tôi không được phép là người phản ứng.
Tôi phải là người đi trước nửa bước.”
Các thế lực kia không chờ.
Không báo trước.
Không để lại dấu chân.
Và anh —
người từng sống sót trong sự im lặng biết suy nghĩ của Dã Mộc,
người từng bước qua khoảng trống 47 phút của Giao Chỉ 17,
người được chọn để giữ Trục —
biết rằng:
Cuộc chiến thật sự nằm ở những nơi mà bản đồ không vẽ,
và Đơn Vị 108 sinh ra để vận hành ngay trong phần không-vẽ ấy.
Ở ngoài kia, thế giới đang xoay về phía hỗn loạn.
Và từ khoảnh khắc này, Trường đứng đúng ở điểm giao nhau của tất cả các bóng.
— HẾT CHƯƠNG—
Đơn Vị 108 | Bút danh: Hạ Kỳ
